HD
1420 lượt xem Download

Hàng Rào Ngăn Thỏ (2002)

Rabbit-Proof Fence

2002 Australia 94 min English, Aboriginal

Nội dung

Rabbit-Proof Fence là bộ phim sản xuất năm 2002 của Australia được đạo diễn bởi Phillip Noyce. Kịch bản phim dựa trên cuốn sách Follow the Rabbit-Proof Fence của Doris Pilkington Garimara. Dựa trên một câu chuyện có thật, bộ phim kể lại cuộc hành trình của 3 cô bé đã trốn khỏi một trại tập trung và đi bộ (nhấn mạnh là đi bộ bằng chân) hơn 1500 miles (2414 km) trong vòng 9 tuần lễ để trở về nhà.
Nước Úc vào những năm 30, một bộ phận người da trắng (những người đang nắm quyền) lo sợ trước tình trạng số lượng con lai (giữa người da trắng và thổ dân) ngày một gia tăng. Để ngăn chặn tình trạng “trộn lẫn” này, chính quyền xây một trại tập trung ở Moore River để gom những đứa trẻ lai (chỉ toàn là con gái) về đó “dạy dỗ” thành người văn minh. Lý thuyết di truyền của họ là, những đứa con lai này nếu được cưới người da trắng thuần chủng rồi cứ tiếp tục như vậy thì đến thế hệ thứ 3, các đứa con sẽ trở lại là người da trắng. Họ nói rằng họ phải bảo vệ nhóm trẻ em có mang dòng máu người da trắng, tuy nhiên theo nhiều nguồn tin, lý do chính của chính sách này là chính quyền có ý định đồng hóa các em thổ dân, cho các em giá trị châu Âu nhằm xóa đi ảnh hưởng văn hóa, ngôn ngữ cùng các truyền thống của người thổ dân Úc. Theo chính sách này, chính phủ cử người tới các cộng đồng thổ dân, tách riêng trẻ em có da màu nhạt hơn, cưỡng bức lấy đi khỏi cha mẹ và trao cho các gia đình da trắng, trại trẻ mồ côi và các cơ quan khác. Tình trạng cách ly này dẫn đến nhiều hậu quả đau buồn. Đa số các em này lớn lên mà không biết nguồn gốc gia đình, không có ý thức chủng tộc hay văn hóa, trong đó nhiều em đối mặt với cảm giác bất an, thiếu tự tin, mang nặng mặc cảm tự ti, chán đời, muốn tự tử, hay lâm vào cảnh nghiện ngập, hút sách hay bạo động… Nhân vật chính của bộ phim là Molly (Everlyn Sampi), một cô bé lai khoảng 13 tuổi. Molly, Daisy (Tianna Sansbury) – em ruột và Gracie (Laura Monaghan) – em họ, đang sống yên bình với mẹ và bà ngoại ở Jigalong (phía bắc), thì vào một ngày nắng chói chang nọ bỗng bị người của chính phủ đến cưỡng bắt đi và mang về trại tập trung ở Moore River (phía nam). Molly không biết mình cách xa nhà bao nhiêu cây số. Molly không biết phải chạy thoát bằng cách nào. Molly chỉ biết một điều, cô bé muốn về với mẹ và cô bé có một niềm tin mạnh mẽ rằng mình sẽ làm được. Vậy là cô bé bế theo đứa em ruột, cầm tay đứa em họ chạy khỏi trại tập trung, nơi mà cho đến lúc ấy vẫn chưa từng có ai thoát được…
Cuốn phim vô cùng cảm động. Diễn viên không khóc, đúng hơn là khóc mà không phải tiếng khóc, nhưng luôn là nước mắt ở người xem. Khi ba đứa trẻ bị người da trắng tới bắt lên xe hơi chạy đi, hai người đàn bà mất con, mẹ của Molly và Daisy và mẹ của Gracie lăn lộn gào thét vì đau khổ và bất lực. Tiếng khóc của họ không như tiếng khóc, nó như một tiếng tru đau đớn thống thiết mà không ngôn từ, nước mắt nào có thể diễn tả được. Sự xuất hiện của Molly và Daisy đời thực (86 và 79 tuổi) ở cuối phim khiến cho sự xúc động lên đến tột đỉnh. Sau này, khi đã lấy chồng và có con, chính Molly lại một lần nữa bị bắt lại về Trại định cư sông Moore cùng 2 con gái nhỏ của bà. Molly ôm con chạy trốn lần nữa nhưng chỉ mình bà được tự do. Cho đến khi bộ phim về cuộc đời bà được dựng (2001), bà chỉ được gặp lại con gái Doris (tác giả cuốn sách) mà chưa từng được gặp lại đứa con nhỏ Annabelle dù bà vẫn luôn chờ đợi. Annabelle đã hoàn toàn mất ký ức về những người ruột thịt và cô từ chối nhận lại họ.

https://thuvienhd.xyz

Hình ảnh

Xếp hạng IMDb 7.4 Bình chọn

Thông tin chi tiết

Để lại ý kiến của bạn